Nguyên Thạch

Thu Dạ Nguyệt

(Cho Dạ Nguyệt)

Trời thu ươm nắng.
Vàng theo gió.
Mây tím giăng tơ trĩu ngút ngàn.
Lang thang đồi vắng đêm Dạ Nguyệt.
Uống ánh trăng say mộng nhớ nàng.
Ngàn trùng xa mãi thân viễn xứ.
Mỗi mùa trăng tỏ lại nhớ người.
Vần thơ năm cũ ghi trên lá.
Phai nhạt thời gian mực còn tươi.
Bềnh bồng kỷ niệm trên dòng cũ.
Lờ lững hồ thu có dáng hiền.
Trăng thu đỉnh núi người xa mãi.
Mặt nước hồ trong chiếc thu rơi.
Thầm nghĩ đời ai như chiếc lá.
Ghi vội lời thơ một nỗi buồn.
Tôi lạc góc trời nhung nhớ lắm.
Người ở bên kia lệ sầu tuôn.


Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 29.11.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thu Dạ Nguyệt"